26 tháng 3 2020

Phương pháp theo dõi hơi thở

Phương pháp theo dõi hơi thở còn gọi là phương pháp “tùy tức”. “Tùy” là theo dõi, “tức” là hơi thở. Phương pháp này theo dõi (ý thức) sự hiện diện của hơi thở (vào - ra) và “chiều dài” của hơi thở (dài – ngắn). Người xưa hay nói “Hơi thở bắt đầu từ rốn và kết thúc ở chót mũi”. Khi thở, hơi thở phải thật nhẹ nhàng, đều đặn, liên tục, uyển chuyển (hơi thở uyển chuyển như con rắn nước đang bò). Ngoài ra, “chiều dài” của hơi thở vào nên ngắn hơn “chiều dài” của hơi thở ra (để phổi đẩy thêm khí độc ra ngoài). 

Những lúc tâm trí bị phân tán, khó tập trung ta lại nắm lấy hơi thở. Nắm lấy hơi thở cũng là quán niệm. Hơi thở là một phương tiện thần diệu để nắm lấy tâm ý [1, Tr. 34-35].

Huân Phong (tóm lược), 27/3/2020

---

[1] Thích Nhất Hạnh. (2009). Phép lạ của sự tỉnh thức. TPHCM: NXB Văn hóa Sài Gòn.

Không có nhận xét nào: