Một hôm, có người tên là Difghajànu đến viếng Đức Phật và hỏi Ngài rằng: “Bạch Thế Tôn, chúng con là những người thế tục tầm thường, sống đời gia đình, có vợ con. Xin đức Thế Tôn chỉ dạy cho con vài lý thuyết để giúp chúng con được hạnh phúc đời này và đời sau.”.
Đức Phật đã nói với Difghajànu rằng có bốn điều giúp con người hạnh phúc đời này, gồm [1, tr. 92-93]:
1/ Phải tài khéo, có hiệu năng, hăng hái và có nghị lực trong bất cứ nghề nào mình làm, và phải tinh xảo trong nghề nghiệp của mình.
2/ Phải bảo vệ lợi tức mình đã kiếm được một cách chân chính, bảo vệ tài sản khỏi bị trộm cắp,… (Lời khuyên này cần được xét trong bối cảnh thời Đức Phật).
3/ Phải giao du với bạn trung thành, có trí thức, đức hạnh, phóng khoáng và thông mình. Những người bạn này sẽ sẽ giúp ta đi theo chính đạo (xa lánh tà đạo).
4/ Phải tiêu dùng có chừng mực, tùy theo lợi tức, đừng tiêu dùng quá nhiều cũng quá ít. Điều này có nghĩa là không nên bo bo tích trữ tài sản, nhưng cũng không nên phung phí (nên sống trong giới hạn những phương tiện mình có) (*).
Bên cạnh đó, Đức Phật cũng dạy Difghajànu rằng có bốn đức hạnh giúp một người thế tục được hạnh phúc đời sau [1, tr. 93-94]:
1/ TÍN: Phải tin tưởng vào những giá trị đạo đức, tinh thần và tâm linh.
2/ GIỚI: Phải từ bỏ sát sinh, trộm cắp, tà dâm, nói dối và uống rượu (hoặc dùng chất say)
3/ THÍ: Phải thực hành lòng trắc ẩn, bố thí, không bám víu, ôm giữ tài sản của mình.
4/ TUỆ: Phải mở mang trí tuệ dẫn đến sự diệt khổ, chứng Niết bàn.
---
(*) Ghi chú: Trong một lần khác, Đức Phật dạy cho thanh niên Sigàla về cách để dành tiền bạc và tiêu dùng là nên dùng ¼ lợi tức vào tiêu pha hàng ngày, ½ lợi tức để đầu tư vào việc kinh doanh và để riêng ¼ phòng khi nguy cấp [1, tr. 194].
Huân Phong (tóm lược), 25/3/2020
---
[1] Walpola Rahula. (2000). Đức Phật đã dạy những gì. (Thích Nữ Trí Hải dịch). Hà Nội: NXB Tôn Giáo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét