Hôm nay mình có dịp đọc bài ’Cảm thu tiễn thu’ của thi sĩ Tản Đà. Có khổ thơ mình thấy ý thơ hay, hợp với tình cảm, xin lưu lại đây:
“…
Nào những ai,Kê vàng tỉnh mộng, [1]Vèo trông lá rụng đầy sân,Công danh phù thế có ngần ấy thôi.…”
(Thơ Tản Đà, 1920)
Ảnh: Hoàng Lan Các
Minh Hùng có lời bình rằng khổ thơ chỉ những người chợt ngộ ra công danh cũng chỉ là một giấc mộng phù phiếm của đời người, chỉ nhẹ như lá rụng bên sân.
—
[1] từ tích "Giấc mộng kê vàng"/ “Giấc Nam Kha”

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét